Kỹ Năng

Chữa Lành Nỗi Đau Bởi Vòng Lặp Mất Mát Và Cảm Giác Bị Bỏ Rơi

“Bạn không hề bị bỏ rơi. Bạn không bao giờ đơn độc, trừ khi chính bạn lựa chọn chúng.” ~ Jonathan Lockwood Huie

Mất mát chưa bao giờ là một trải nghiệm dễ dàng. Tuy nhiên, đó là một phần của cuộc sống, vì vậy chúng ta cần phải chấp nhận và tìm cách đương đầu với nó để có thể tiếp tục tiến về phía trước.

Dù là người thân qua đời hay kết thúc một mối quan hệ, sự mất mát sẽ khiến chúng ta cảm thấy bị bỏ rơi và có thể để lại những vết thương trong lòng.

Gần đây tôi có đọc một bài viết cho rằng việc bị bỏ rơi là một loại tổn thương và có thể gây ra các triệu chứng tương tự như PTSD khi các vấn đề trong quá khứ của chúng ta được khơi dậy ở hiện tại. Khi những cảm xúc đó được khơi gợi, chúng ta thưởng chuyển sang trạng thái chiến đấu hoặc bỏ chạy.

Tôi sớm trải qua nhiều mất mát trong cuộc đời mình, và nó dẫn đến các vấn đề xung quanh việc bị bỏ rơi, sự tin tưởng và bất an. Mặc dù phần lớn là do sự ra đi của những người thân yêu, tôi cũng từng trải qua cảm giác bị bỏ rơi khi còn nhỏ bởi những người thân thiết, những người còn sống khỏe mạnh và là một phần quan trọng trong cuộc đời mình.

Mọi thứ bắt đầu khi tôi chỉ mới bảy tuổi và mẹ tôi phát hiện ra bà có một khối u não. Mẹ đã qua đời khi tôi mới lên mười. Bố tôi chưa bao giờ thành thật với tôi về việc mẹ ốm nặng như thế nào và việc mẹ sắp qua đời. Tôi luôn được nói rằng mẹ sẽ ổn thôi.

Mặc dù bây giờ tôi biết rằng ba đang cố gắng bảo vệ tôi, nhưng đó là khởi đầu của rất nhiều hình mẫu lặp đi lặp lại trong cuộc sống. Hình mẫu của sự mất mát, bị bỏ rơi và lừa dối.

Liệu có ai từng thành thật với tôi không? Liệu có ai từng yêu tôi thật lòng và sẵn sàng ở cạnh tôi?

Từ năm mười tuổi đến năm 24 tuổi, nhiều thành viên khác trong gia đình lần lượt mất đi, đỉnh điểm của sự mất mát là việc bố tôi qua đời. Mối quan hệ giữa chúng tôi trở nên căng thẳng trong nhiều năm sau khi mẹ tôi mất, chủ yếu là vì bố có vợ mới, người mà ông ấy đã cho phép bước vào cuộc sống của chúng tôi ngay sau khi mẹ qua đời, dường như bố chẳng có chút cảm thương gì với cô con gái nhỏ vừa mất mẹ.

Bà ấy và con gái chung của hai người trở thành những ưu tiên mới trong cuộc sống của bố tôi. Tôi cảm thấy bị bỏ rơi khi còn rất nhỏ, bị bỏ rơi bởi một người đàn ông mà tôi tin rằng sẽ ở cạnh tôi sau khi mẹ qua đời.

Khi tôi bước vào tuổi thiếu niên và đầu đôi mươi, tôi tìm kiếm tình yêu và sự an toàn ở bất cứ đâu tôi có thể tìm thấy. Khi có được, tôi đã cố gắng nắm giữ quá chặt, chặt đến nỗi tôi đã đánh mất bản thân mình.

Sau giai đoạn thiếu niên, tôi tiếp tục tìm kiếm tình yêu, sự an toàn và người sẵn sàng cởi mở và trung thực với tôi; người mà tôi có thể tin tưởng 100 phần trăm. Tôi muốn một người luôn đặt tôi lên hàng đầu. Tôi tìm kiếm một người chứng minh cho tôi thấy rằng tôi đáng được yêu thương, đáng để họ nỗ lực và dành thời gian ở bên.

Hết lần này đến lần khác, tôi đã luôn tìm kiếm xung quanh thay vì học cách tìm kiếm tình yêu và sự an toàn mà tôi vô cùng khao khát từ bản thân mình.

Tôi trải qua nhiều mối quan hệ khác nhau từ năm mười sáu tuổi, bắt đầu bằng mối tình kéo dài bảy năm và khi kết thúc, nó trở thành một mất mát to lớn khác trong tôi. Tôi không chỉ mất anh mà cả gia đình anh, nơi đã từng trở thành chốn thay thế cho chính gia đình tôi. Sau đó, tôi trải qua một vài mối tình ngắn hạn, rồi tôi kết hôn năm hai mươi bảy tuổi sau khi hẹn hò với một người được hai năm. Chúng tôi ly thân cách đây 5 năm, chính thức ly hôn cách đây 3 năm, sau đó tôi lại tiến đến một mối quan hệ khác.

Tất cả những mất mát và lừa dối mà tôi sớm trải qua trong cuộc đời đã tạo ra trong tôi nhiều nỗi sợ hãi khác nhau, những nỗi sợ hãi mà tôi tự tạo ra. Nỗi sợ ở một mình (đó là lý do tại sao tôi đi từ mối quan hệ này sang mối quan hệ khác), nỗi sợ không hoàn hảo, nỗi sợ rằng mọi người sẽ rời bỏ tôi theo một cách nào đó, nỗi sợ mọi người sẽ không thật lòng với tôi.

Tất cả chúng ta đều có những trải nghiệm riêng trong cuộc sống và những câu chuyện của riêng mình. Điều quan trọng là chúng ta đối mặt với chúng như thế nào. Liệu chúng ta sẽ tiếp nhận và học hỏi từ chúng hay dùng các trải nghiệm đau đớn mà chúng ta từng trải qua để đóng vai nạn nhân, khiến người khác cảm thấy có lỗi với chúng ta?

Tôi thừa nhận rằng, tôi đã đóng vai nạn nhân trong nhiều năm và muốn mọi người cảm thấy có lỗi với tôi. Nhiều người cho rằng tôi là một người mạnh mẽ bất chấp tất cả những gì tôi đã trải qua, nhưng tôi phải mất nhiều năm để tự mình thấy được điều đó. Khi tôi còn trẻ, tôi đã nhìn thấy điều đó, nhưng sau đó nó bị chôn vùi trong một thời gian khá dài; tuy nhiên, bây giờ tôi dần dần tìm thấy điều đó một lần nữa.

Tôi đã nhìn nhận sâu sắc hơn về cuộc sống của mình và những điều tôi đã trải qua, đặc biệt là về tình yêu và các mối quan hệ.

Tôi nhận ra rằng tôi đã luôn thu hút một kiểu đàn ông. Tôi tin rằng điều này dựa trên việc tôi bị bố bỏ rơi, người dường như không thể dành tình cảm cho một cô gái trẻ không còn mẹ trên đời, và thay vào đó lao vào một điều gì đó mới mẻ để không phải đối mặt với nó.

Khi tôi xem xét các mối quan hệ nghiêm túc nhất mà tôi từng có trong đời cho đến hiện tại, tôi nhận thấy họ đều là những người đàn ông vô cảm. Những người đàn ông thiếu sự đồng cảm và lòng trắc ẩn và không biết làm thế nào để hiện diện bên tôi khi tôi thực sự gặp khó khăn. Họ đều rất giống bố tôi. 

Tôi đã từng tin rằng nếu tôi có thể thay đổi một người đàn ông vô cảm, thực sự quan tâm và ở bên tôi — để chữa lành vết thương cho cô gái nhỏ này — thì bằng cách nào đó, điều đó sẽ bù đắp cho những tổn thương mà tôi đã trải qua khi còn là một đứa trẻ cô đơn, bị tổn thương và bị lừa dối trong nhiều năm.

Tôi đã nghĩ rằng nếu tôi có thể thay đổi một người đàn ông, anh ta sẽ giúp tôi lấy đi tất cả những nỗi đau mà bản thân đã phải chịu đựng trong suốt những năm qua. Nỗi đau dai dẳng như vết dao cứa vào tim, để lại một vết thương hở không bao giờ lành.

Có những lúc tôi đã làm những điều không đúng với bản thân mình, chỉ để người đàn ông bên cạnh tôi sẽ yêu tôi và ở lại. Tôi đã không thành thật với chính mình, chỉ để không bị bỏ rơi và cô đơn.

Tôi đã không học được gì sau những lần như thế, vậy bạn nghĩ vũ trụ tiếp tục gửi đến tôi những gì? Những người đàn ông vô tâm hoặc lừa dối. Những người đàn ông mà tôi không thể hoàn toàn tin tưởng, không có sự đồng cảm, những người khiến tôi cảm thấy không an toàn, những người mà tôi đã thay đổi bản thân mình vì họ.

Cuối cùng, tôi cũng đã nhận ra. Tôi nhận ra mình sẽ không thể hài lòng trong bất kỳ mối quan hệ nào chỉ cho đến khi tự mình chữa lành những vết thương . Tôi cần tìm ra con đường để chữa lành bản thân, để trở nên toàn vẹn và trọn vẹn, để có được mối quan hệ mà tôi thực sự mong muốn.

Vì vậy, đó chính xác là những gì tôi đang thực hiện. Chữa lành những vết sẹo thời thơ ấu, học cách yêu thương bản thân, nhận ra rằng tôi xứng đáng nhận được nhiều hơn những gì tôi đã trải qua cho đến bây giờ. 

Tôi biết rằng tôi xứng đáng nhận được sự trung thực và tôn trọng, sự quan tâm và lòng trắc ẩn, và một người đàn ông ưu tiên tôi trong cuộc sống của anh ấy. Tôi vừa tròn 50 tuổi vào năm ngoái, và mặc dù một phần tôi ước rằng mình có thể nhận ra mọi thứ sớm hơn, nhưng tôi tin rằng mọi thứ xảy ra đều có lý do của nó và tôi ổn với điều đó.

Chúng ta học những điều cần thiết với tốc độ khác nhau. Đó có thể là một chặng đường dài hoặc là một con đường ngắn, có thể dễ dàng hoặc khó khăn.

Một điều tôi có thể đảm bảo với bạn dựa trên kinh nghiệm bản thân: vũ trụ sẽ tiếp tục gửi đến chúng ta những cơ hội để học những điều cần thiết, cho đến khi mọi thứ được sáng tỏ. Một khoảnh khắc khi tất cả trở nên trong vắt như mặt hồ trong một ngày tĩnh lặng. Một ngày khi bạn thức tỉnh và cuối cùng đã có thể bắt đầu tiến về phía trước.

Và sau đó, bạn sẽ đến với bài học tiếp theo của mình, bởi vì cuộc sống luôn có những điều mới mẻ để học. Nếu chúng ta không học hỏi, chúng ta sẽ không phát triển.

Vì vậy, nếu bạn đang vật lộn với điều gì đó đang lặp đi lặp lại trong cuộc đời mình, hãy nhìn lại những gì bạn đã trải qua và xem liệu bạn có thể tìm thấy một vòng lặp hoặc hình mẫu tương tự. Hãy nhớ lại nơi mà hình mẫu này xuất hiện lần đầu tiên, có thể là khi bạn còn nhỏ.

Cố gắng vượt qua rào cản cảm xúc ở hiện tại và xem xét những điều sâu sắc hơn mà bạn cần làm để chữa lành và tạo ra sự thay đổi trong cuộc sống của mình. Điều đó có nghĩa là bạn sẽ thoát khỏi cảm giác bỏ rơi sớm hơn, giống như tôi, vậy nên hãy ngừng việc chọn những người sẽ từ chối bạn. Hoặc là nhận ra giá trị của mình để bạn ngừng đối xử tệ với bản thân. Dù bạn có hình mẫu nào đi chăng nữa thì vẫn có một hằng số: đó chính là bạn. Bước đầu tiên là học cách chấp nhận, nhận thức về bản thân là điều thực sự quan trọng!

Sau đó, hãy nỗ lực tìm ra điểm mạnh của bản thân. Đưa ra những lựa chọn giúp bạn học hỏi những điều cần thiết, phá vỡ vòng lặp đó và tìm kiếm hạnh phúc thực sự trong cuộc đời mình. Tất cả chúng ta đều xứng đáng được yêu thương!

____________________________________

Xin chân thành cảm ơn tác giả vì những chia sẻ vô cùng bổ ích

  • Theo: tinybuddha
  • Người dịch: Bùi Hoàng Thảo Vy
  • Khi chia sẻ cần phải trích dẫn nguồn là: “Người dịch: Bùi Hoàng Thảo Vy – Nguồn iVolunteer Vietnam”

Shortlink: https://ivolunteer.info/z/9097

Trong quá trình tổng hợp và chia sẻ thông tin, các tình nguyện viên/ cộng tác viên/ thành viên rất khó tránh khỏi thiếu sót. Rất mong được độc giả cảm thông và góp ý tích cực để giúp iVolunteer Vietnam ngày một hoàn thiện & phát triển.

Kênh kiến thức kỹ năng, phát triển bản thân, hướng nghiệp, blog nhân sự

BÀI VIẾT HAY ĐỪNG BỎ LỠ